Tại Việt Nam, hầu như mọi giáo dân đều biết tới thánh Martinô Porres, họ rất yêu mến, tin tưởng và sùng kính ngài. Nhiều cá nhân, tập thể, đòan thể hay tước hiệu của nhà nguyện, nhà thờ, đền, đài… đã nhận thánh Martinô làm bổn mạng hay đặt dưới sự bảo trợ đặc biệt của ngài. Trước
SỨ GIẢ CỦA TÌNH THƯƠNG THIÊN CHÚA
GIÔNG TỐ CUỘC ĐỜI
Chuyện
kể rằng sau một trận bão lớn chỉ còn một con tàu của thuyền trưởng Tiến
quay về cảng. Các nhà báo đến phỏng vấn vị thuyền trưởng tại sao các
tàu khác bị lật đắm mà tàu của ông vẫn trở về. Thuyền trưởng Tiến khẽ
khàng: “Tôi luôn lái tàu lao thẳng vào tâm bão”. Đúng thế, nếu lái tàu
né tránh, bỏ chạy, bão sẽ tạt vào mạn tàu và lật úp chiếc tàu ngay lập
tức.
Cái gì đã xảy ra là có lý của nó. Cuộc đời chúng ta cũng vậy. “Ví thử cuộc đời bằng lặng cả, anh hùng hào kiệt có hơn ai!”. Sóng gió làm cho mỗi chúng ta vững vàng và mạnh mẽ thêm. Đấy mới chính là cuộc sống thực.
Chẳng ai mong đợi sóng gió, nhưng nếu chỉ nhăm nhăm né tránh để đi tìm một chỗ phẳng lặng, đấy chỉ là phương án tạm thời. Đời mà, luôn đầy sóng gió. Nhiều khi tránh lại còn nguy hiểm hơn. Biết đâu, “Tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa!”.
Người ta né tránh sóng gió cuộc đời vì lầm tưởng đó là do khách quan. Không phải vậy.
Cái gì đã xảy ra là có lý của nó. Cuộc đời chúng ta cũng vậy. “Ví thử cuộc đời bằng lặng cả, anh hùng hào kiệt có hơn ai!”. Sóng gió làm cho mỗi chúng ta vững vàng và mạnh mẽ thêm. Đấy mới chính là cuộc sống thực.
Chẳng ai mong đợi sóng gió, nhưng nếu chỉ nhăm nhăm né tránh để đi tìm một chỗ phẳng lặng, đấy chỉ là phương án tạm thời. Đời mà, luôn đầy sóng gió. Nhiều khi tránh lại còn nguy hiểm hơn. Biết đâu, “Tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa!”.
Người ta né tránh sóng gió cuộc đời vì lầm tưởng đó là do khách quan. Không phải vậy.
QUÁN TRỌ TRẦN GIAN
Trong cuộc
sống ngày nay, con người cứ cuốn theo dòng thời gian vật chất, chạy theo sự cám
dỗ đam mê của đồng tiền, để rồi không từ mọi thủ đoạn, bất chấp coi thường đạo
lý để đạt được những gì mà mình muốn, đến khi một ngày nào đó, ta mới tự nhận
ra rằng vật chất cũng chỉ là hư vô ở trần gian, thì lúc này chúng ta mới cảm
thấy trống trải.
Chúa là nơi
an nghỉ cho con người lữ hành trên thế gian “ Tất cả những ai mang gánh nặng nề
(đang vất vả) hãy đến cùng Tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng”. “An nhiên tự
tại” là đón nhận chính Chúa sống trong đời sống này và đời sau.
Dẫu biết rằng cuộc đời này chỉ là quán trọ “
Như con cá ở trọ trong khe suối nguồn” thế nhưng con người có bám víu, có cố
công vun trồng những tiện nghi thật đầy đủ cho quán trọ cuộc đời này, rồi cũng
có ngày chúng ta cũng phải từ giã tất cả để ra đi bước sang cuộc sống mới.
Là người ai
trong chúng ta cũng phải chết, theo quy luật “ Sinh, Lão, Bệnh, Tử” sự chết là
định luật thất yếu của đời này, sự chết cũng là mẫu số chung cho con người đang
còn sống trên trái đất. nhưng có ai hiểu rằng cái chết luôn là bất ngờ, con
người có ngày sinh và nơi sinh, nhưng lại không biết cái ngày mình chết là ngày
nào và nơi nào. Nhiều khi chúng ta cũng phải tự hởi, tại sao Chúa không cho
chúng ta biết trước ngày mình ra đi, để chuẩn bị hành trang về với Chúa, để dẹp
bỏ công danh sự nghiệp, mọi danh lợi thú mà để cho tâm hồn thanh thản nhắm mắt
trong bình an. Vì Chúa vẫn tôn trọng tự do của con người, Chúa vẫn cho con
người quyết định, Chúa chỉ đòi hỏi chúng ta “ Hãy tỉnh thức, vì không biết khi
nào kẻ trộm đến” Chúa chỉ đòi hỏi chúng ta hãy tỉnh thức và cầu nguyện để làm
tròn bổ phận Chúa đã trao phó, phải sống trách nhiệm, có tình yêu thương liên
đới với mọi người, thì cuộc đời đó mới đẹp, mới xứng đáng được lãnh phần thưởng
ân phúc mà Chúa sẽ ban cho ai tín trung với Ngài.
Vì vậy
chúng ta hãy biết rằng, cuộc sống trần gian chỉ là tạm bợ, sự sống thần linh là
vĩnh cửu, cuộc sống đó không còn tranh chấp của hư danh lợi thú, không còn đau
khổ trong sự thiếu thốn và những giòng nước mắt của dòng đời bể khổ, mà chỉ còn
hạnh phúc viên mãn bên Chúa mà thôi.
Nguyện xin Thiên Chúa là đấng hàng sống, luôn
nâng đỡ chúng ta trong tình thương của Chúa quan phòng. Amen.